Cô gà mái rũ anh vịt cùng kinh doanh nhà hàng
Vịt hỏi “Chúng ta bán gì?”
Gà mái “Món ăn điểm tâm: trứng gà ốp-la và paté gan vịt”
Suy nghĩ một lát Vịt lắc đầu “Không được! Chị có thể đẻ trứng xoành xạch, nhưng để có paté gan, tôi phải hy sinh thân mình. Mô hình kinh doanh này không hợp với tôi”
Vịt rút lui, Gà quyết định mở quán “Trứng ốp la chị Dậu
Sau ngày khai trương đông đảo khách hàng vốn là các bạn quen, quán Trứng chị Dậu vắng khách dần. Gà xoay xở mọi cách: giảm giá, khuyến mãi, đổi món ăn, trang trí lại quán, phát tờ rơi, cúng thầy v.v Vắng vẫn hoàn vắng như chùa bà Đanh…
Gà lâm vào cảnh khốn cùng. Nhìn đàn gà con xơ xác vì đói, vì thiếu chăm sóc, thấy tiền đồ còn đen hơn cả chị Dậu, Gà ra bờ sông ngồi khóc. Bụt hiện ra hỏi “vì sao con khóc?”
Gà kể lể chuyện kinh doanh của mình, Bụt hỏi “con có xác định được mô hình kinh doanh của con chưa? Liệu con đang “hy sinh” thay vì “đẻ trứng”?”
Nói xong, Bụt trao cho Gà 1 tờ giấy và biến mất.
Gà mở ra đọc, nghiền ngẫm và vỡ òa sung sướng như được giác ngộ.
Vậy Bụt đã chỉ cho Gà điều gì?
Vậy Bụt đã chỉ cho Gà điều gì?
Hãy đoán thử xem ^^
No comments:
Post a Comment